Chắc hẳn đàn ông nào cũng vậy, khi mới yêu thì bạn là nhất, bạn là tất cả nhưng yêu lâu rồi, làm vợ rồi có con rồi thì điều này có đúng không? Dưới đây là chia sẻ của chị Nhung về chính gia đình chị.
Cuộc đời ai cũng vậy, mới đầu thì ngọt ngào biết bao nhiêu thì sau lại nhạt nhòa đến bấy nhiêu. Hồi tôi yêu anh cả gia đình tôi đều ngăn cấm, ai cũng bảo là anh nghèo, tôi lấy anh về thì có mà vất vả cả đời. Tuy nhiên, ngày ấy tình yêu đối với tôi vĩ đại lắm, tưởng chừng như không có nó thì tôi sẽ không thể nào sống được. Thế rồi tôi bất chấp mọi phản đối của gia đình, trở mặt với bố mẹ tôi quyết định lấy anh. Khi lấy anh, anh nghèo không có lấy cả 1 chiếc xe số vì vậy mà hai vợ chồng đi chung chiếc xe cũ của tôi. Ngày ngày, sáng anh đèo tôi đi làm rồi mới đi. Cuộc sống ban đầu của hai vợ chồng cũng vất vả nhưng cả anh và tôi đều cố gắng nỗ lực làm việc để xây dựng kinh tế, để đánh tan đi những suy nghĩ của mọi người về anh và gia đình anh.
Thấm thoát cũng vài năm, hai vợ chồng dành dụm được ít vốn thì cũng mua đất làm nhà, sắm sửa đồ đạc, cuộc sống cũng dần ổn định hơn. Sau rồi chúng tôi cũng có con. Tuy nhiên sau khi sinh con xong thì tôi thường xuyên chóng mặt, đau đầu và dường như mất thăng bằng khi đi lại. Chính vì vậy mà tôi phải nghỉ ở nhà một thời gian. Trong thời gian tôi ở nhà thì vừa chăm con, vừa lo việc gia đình thì bệnh tình ngày càng trầm trọng hơn và rồi tôi không thể lo việc nhà được nữa nên vợ chồng tôi quyết định thuê một giúp việc để phụ công việc nhà.
Thế rồi bắt đầu từ đây, tôi thấy chồng mình ngày càng lạnh nhạt, ban đầu cứ nghĩ là do áp lực công việc nhưng tuy nhiên càng lâu dần thì tôi càng thấy có gì đó lạ lùng nhưng tôi cũng không chu ý nhiều. Rồi một ngày nọ, thức dậy trong đêm tối, tôi nghe thấy tiếng thì thào ở đâu đó dưới tầng, tưởng có chộm tôi nhẹ nhàng vớ lấy cây gậy phơi quần áo và bươc xuống. Đến đây tôi đứng khững người khi nghe câu nói : “ngày trước thì không sao nhưng giờ anh cũng mệt nhiều lắm, vợ anh thì cứ chỉ cả ngày ở nhà lôi thôi lếch thếch lại chả làm việc gì được, nhìn vào đã thấy chán”. Một luồng điện chạy qua tim tôi. Tôi vất vả vì gia đình, bỏ qua mọi lời ngăn cản để đến với anh tuy nhiên những gì anh suy nghĩ về tôi chỉ là tôi không thể làm gì mà chỉ ở nhà thôi.
Tức mình hôm sau tôi bắt taxi ra Hà Nội khám bệnh luôn và được chuyên gia chuẩn đoán là rối loạn tiền đình. Nghĩ lại, ngày xưa mẹ tôi cũng bị rối loạn tiền đình hay chóng mặt, đau đầu và dường như mất thăng bằng nhưng nay mẹ đã khỏi. Thế vậy là tôi về thẳng nhà mẹ để xem mẹ uống thuốc gì. Sau khi về thì mẹ giới thiệu cho tôi thuốc BẢO HUYẾT KHANG. Tôi nghe mẹ và dùng 1 liệu trình 6 tháng. Và thật may mắn sau 6 tháng dùng thuốc tôi khỏi hẳn và đã bắt đầu đi làm lại được, không chỉ thế mà việc nhà tôi cũng lo được như trước đây.
Các bạn ạ, đàn ông không nói không có nghĩa là họ không suy nghĩ. Do vậy, là phụ nữ thì nên chăm sóc cho sức khỏe bản thân mình thật tốt đừng để khi ốm đau bệnh tật thì lúc đó cũng không ai có thể chăm sóc bạn mà không hề suy nghĩ bất kể điều gì cả.
Chi tiết xem thêm: bảo huyết khang